Chapter 21
Sau khi đuổi nó xong ngồi học em cứ tưởng tượng ra cảnh nó vào lớp khóc nhè, rồi cô Lụa văn thể hỏi rồi nó khai em đã bắt nạt nó thì lần sau em trả dám gặp mặt cô giáo luôn đấy. Đành ra lại trả học được gì. Giờ inh lích đang ngồi ngó ra cửa sổ bỏ mặc cô giáo và các bạn để suy ngĩ về hành động ban sáng thì. Thấy đau nhói ở hông, theo phản xạ em quay lại và "Đê Mờ thằng nào". Mịa thì ra thằng cờ hó Linh. Nhưng ôi không cô Phượng dậy Anh Ngữ đã thủ sẵn tự bao giờ. Vậy là đã nge thấy những gì mình chửi à?
_Cậu Sơn đứng dậy cho tôi - cô này lành lắm mà, hôm nay định chơi mình nữa chăng?.
_Dạ - em ngoan ngoãn đứng dậy lòng đầy lo lắng, sợ nhất vào sổ đầu bài chơi lắm.
_Cậu trả lời cho tôi câu ....?
Em có chú ý suốt từ đầu giờ đâu mà trả lời được, đọc như gà mắc tóc cái câu hỏi rồi tắt nắng như ngọn nến trước.
_Cậu đứng đấy, giờ học không học lại ngó ngang ra ngoài cửa số.
Em trả còn biết nói gì, bắt tận tay, day tận mũi thế này thì thách thím nào mà chầy cối lại được. Còn tội chửi tục nữa, chỉ còn cách die thôi chứ trả còn cách nào. Con Hương nhìn em mắt đầy lửa hận. Má nhà nó em bị thế này vẫn trưa đủ sao? Nó muốn solo headshot ở ngã tư tử thần chắc. Tâm trạng hoảng dần đều vì lo sợ bị ngồi vào sổ đầu bài, rồi mời phụ huynh lên họp thì em trả biết chui đầu vào đâu mà trốn.
Vừa ra chơi, con bà la sát lên gặp cô Phượng nói gì đấy, rồi cô kí sổ đầu bài rồi té xuống văn phòng uống nước trè.
Em chạy lên xem sổ đầu bài ngay tắp lự. Cô này chắc não có vấn đề hay ẩm IC hay sao ý, em thế mà vẫn kí giờ Tốt, phê Lớp học chú ý mới vê lờ. Thôi cô mắc bệnh này thì càng sướng, đỡ phải mắc tội. Xong đi tháo cống giải đen cùng bọn thằng Trường.
Trưa đi học về em theo thói quen rẽ vào trường cấp 1 đón nó. Xa xa cách cổng trường 100mét thấy cái dáng nhỏ nhỏ búi tóc 2 bên đeo cặp đứng ngoài cổng thì em chợt nhớ ra là đã đuổi nó tránh xa khỏi em. Em vội vàng quay đầu xe lại đạp về nhà, nhai cơm như nhai dạ, ngủ tới chiều cô Khiêm sang nhà em.
_Có việc gì thế cô? - vừa ngáp hỏi cho phải phép.
_Hạnh nhà cô có ở đây không con? - trông cô hoảng thế em cũng đã ngờ là nó vẫn trưa về nhà rồi.
_Dạ, không cô ạ - em đáp lại nhưng giọng đã run dần.
_Vậy cô qua trường xem sao, trưa giờ vẫn trả thấy nó đâu - cô chào em rùi lên con Dream chiến vê ga.
_Con chào cô.
Thế là những gì em phán đoán là thật, bạn nó nhiều thế sao không nhờ trở về đi nhở? Hay đi bộ về mất 30phút chứ mấy. Hay nó bỏ nhà ra đi rồi?
Lo lắng trả giúp được gì nên đi rủ bọn thằng Linh đi bá bóng cho lành.
Mấy hôm sau em cũng trả đón nó nữa, em cứ đơn phương độc mã, bọn thằng Linh hỏi thì em bảo là mẹ nó lai đi. Thấy thiếu thiếu đi cái gì đấy nhưng mà rồi xẽ quen thôi, nó luôn gây rắc rối cho em mà. Tránh xa nó là tốt nhất, nó đã làm mất zin của em, rồi lại còn nhiều lần làm em phải bức xúc nữa. Lấy cớ gì làm em phải buồn, thấy thiếu vắng chứ. Tự dối lòng mình là phải vui lên nhưng em lại buồn các thím ạ. Khổ vãi thốn.
Những hôm thấy nó tập xe đạp, tay trưa vững rồi đâm vào rào nhà người ta. Nó nhăn nhó vì đau mà còn bị quát nữa, em thấy thương nó lắm. Định chạy ra đỡ nó dậy nhưng em không thể vì đã đuổi nó mà.
Mấy lần đi qua chạm mặt nó, nó trả còn chào hỏi em nồng nhiệt như học sinh đón đại biểu nữa. Em cũng bơ nó luôn. Thế là xong. Em toàn căn time để tránh nó thôi. Mỗi lần gặp nó em cảm thấy mình tội lỗi kiểu gì ấy. Khó chịu lắm.
Em vẫn đi chơi, vẫn đâm đầu vào cf 1 cách cuồng nhiệt. Vẫn nói dối mẹ để đi chơi, sắp tới ngày kiểm tra học kì 2 rồi. Cảm thấy rõ lực học giảm xuống rõ rệt, đôi lần em bảo với bọn thằng Trường là bỏ chơi để thi cử đã rồi thi xong lại chơi tiếp.
_Bây giờ nghỉ chơi vài hôm đã rồi thi xong lại headshot tiếp nhá - em phán như đúng rồi.
_Ôkê - bọn nó cũng ôkê men mới vãi.
Đến chiều em quyết định đi âm thầm lặng lẽ ra quán chơi tầm 30phút rồi về. Ai ngờ ra đến nơi bọn cờ hó nó đã tới sẵn rùi. Mẹ đã nói là đéo đi rồi mà thằng cờ hó nào cũng đông đủ ngoài quán nét. Đúng là anh em cùng chung ý tưởng có khác.
_Thôi chơi buổi cuối xả stress nhá - thằng Trường cười cầu tài.
_Thôi buổi cuối - em đáp.
_mau vào tập team nào thằng cờ hó - thằng Linh bảo em.
_Đê mờ đợi bố con zai.
Buổi hứa hẹn buổi cuối cùng chơi game để còn tiếp tục cày đầu vào học theo phong trào. Đôi lúc thấy nó tập xe hay đi học em toàn tránh mặt.
Loading..........
{ 0 nhận xét... read them below or add one }
Đăng nhận xét